Người đi

Phật pháp ứng dụng người đi

Người đi bao nuối tiếc
Tam Bảo đứng sững sờ
Xuân xanh năm mươi mốt
Ra đi chẳng một lời.

Kiếp nhân sinh dài ngắn 
Ước mơ để lại ai?
Cỏ cây vương vấn quá 
Buốt giá cả bầu trời.

Sinh ra giữa kiếp trần
Hoằng dương nơi viễn xứ
Nương Okla hành đạo
Hầu lợi lạc quần sanh.

Sống thanh cao giản dị
Dâng ý đạo cho đời
Khơi đèn thiền chiếu sáng
Nối nghiệp chí Như Lai.

Vô thường bất chợt quá
Cung thương lời tiễn biệt
Người ẩn giữa mây trắng
Bút nghiên nữa còn đâu?

Tiếng chuông chiều ảm đạm,
Như khóc đời bể dâu,
Tiễn người về cõi Tịnh.
Tulsa lặng cúi đầu.

Xem thêm: